thương quá đàn ông
( không phải Lệ viết)
Gần đây, phía ngoài
hành lang của những cuộc hội thảo nồng nhiệt mang chuyên đề về quyền phụ nữ,
người ta hào hứng đồn đại rằng trong thời gian sắp tới đám đàn ông sẽ có một
ngày của riêng họ. Đại loại nó hao hao một thứ hạnh phúc kiểu như mùng 8 tháng
3 hay 20 tháng 10 mà đàn bà đang hớn hở sở hữu. Ý tưởng mới tinh này xuất hiện
là do nhu cầu thôi thúc của thời đại, một thời đại mà đàn ông đang chuyển dần từ
tự tin đáng yêu sang tủi thân đáng thương. Nhiều đàn ông nông nổi bi quan đã cảm
thán thở dài coi đây là một bước trượt buồn bã. Thực ra, theo Kinh Thánh cũng
như ngữ pháp tiếng Việt thì chữ “thương” luôn được đứng trên chữ “yêu”. Ngay
trong những giảng thuyết chân thành đầu tiên, chàng trai trẻ Giê-su xứ Nazadét
đã rung rung tuyên tín “Hãy thương yêu kẻ
thù địch của bạn, hãy làm ơn cho kẻ ghét bạn. Ai vả vào má bên này của bạn, hãy
giơ má bên kia cho họ nữa. Và ai cướp áo ngoài của anh em thì đừng cản họ lấy nốt
áo trong nữa. Ai xin anh em cái gì thì hãy cho, ai lấy của gì thì đừng đòi lại”.
(Luca – Bài giảng trên núi (27-30). Trên đời này còn điều gì nhân từ hơn
tình thương. Còn ở dung tục thường nhật, thì ngay cả những thằng Sở Khanh cũng không
bao giờ dám nói với một người con gái nào đó “cho anh thương em một cái”, bởi
sâu xa trong chữ “thương” chỉ tinh thuần chứa đựng sự vị tha xả thân vĩnh viễn
không gờn gợn ẩn núp của sắc dục. Thế giới sẽ đương nhiên tuyệt đẹp “khi người với người sống để thương nhau” (xin
được phép sửa chữ “yêu” trong câu thơ nổi tiếng này). Tuy nhiên, tình thương giờ
đây đã bị vô số mỹ nhân chân dài, đại gia bụng phệ tha hóa theo nghĩa thương
vay ban phát, xót xa bị động.
Tất nhiên sẽ quá giả
dối khi cho đàn ông vốn dĩ là loài sinh vật đáng thương. Bởi cách đây chưa lâu
lịch sử của nhân loại vẫn chỉ là câu chuyện của anh ấy (his-story). Ở cái thời
đại bố tướng đó, đàn ông là tối cao
sư phụ, là trịch thượng chồng, là gia trưởng cha, bọn họ độc quyền độc đoán về
sự hoàn thiện và phát triển của đàn bà. “Nhất nam viết hữu, thập nữ viết vô”. Một
con giai mới là có chứ mười con gái vẫn zêrô. Một năm có 365 ngày thì cả ngần ấy
ngày đều thuộc về đàn ông. Mọi vị trí cao cả trong xã hội, tất thẩy đều mang biểu
tượng của quẻ Càn, hào nào hào nấy đều tăm tắp liền thuần Dương. Câu mạt sát thậm
tệ nhất của các trượng phu thời Tam Quốc (213-280) bên Tàu mắng lẫn nhau là câu
đồ đàn bà. Không phải ngẫu nhiên mà để
làm nhục Tư Mã Ý đô đốc nhà Ngụy, Gia Cát Lượng thừa tướng nhà Thục công khai
đem tặng ông này một bộ nội y phụ nữ, tuy giá cả cực cao cỡ Lui đờ Vút tong nhưng
Tư Mã Trọng Đạt vẫn lấy làm đau đớn lắm. Chẳng bù cho bây giờ, nhan nhản các sếp
nam ngấm ngầm bật đèn xanh cho nhân viên dưới trướng, lúc hối lộ thì phong bì
phải kẹp vào “coọc xê” hay quần “xịp” hang hiệu, để ông ta còn mặt dày chứng tỏ
với vợ và con gái, mình là chồng hiền cha thảo.
Thế nhưng đến hôm
nay, không biết văn minh đang thời mạt hay thịnh, vị thế của đàn ông dần dần
suy sụp, từ Tây sang Đông chỉ thấy cuồn cuộn sự tiến lên của đàn bà. Văn học
không những ở ta mà ở cả Tây cả Tàu đều đẫm đầy không khí “âm thịnh dương suy”.
Giải thưởng Goncourt danh giá 2009 được trao cho cô Marie Ndiaye với tiểu thuyết
“Trois femmes puissantes”, được dịch là “Ba phụ nữ can đảm”. Còn trước đấy giải
Nobel với truyền thống hiếm hoi phụ nữ đã thuộc về Herta Mueller, một bà người
Đức với ngoại hình “Nhác trông nhờn nhợt
màu da. Ăn gì cao lớn đẫy đà làm sao”. Rồi ở kinh tế rồi ở chính trị rồi ở
gia đình, đàn bà hoặc bằng tài hoặc bằng sắc hoặc bằng những thứ siêu hình khó
hiểu cũng đang dần dà thống lĩnh. Nói chung đàn bà bây giờ xứng danh “Tề gia,
trị quốc, bình thiên hạ”, vó lẽ khiếm khuyết duy nhất ở họ là không biết “Tu
thân”.
Đàn ông hôm nay trở
nên rất đáng được thương, vì thế việc dành riêng cho họ một ngày là việc làm cần
kíp. Trong những tháng năm tội nghiệp này họ chính là biểu tượng còn sót lại của
tình thương, giống y như đàn bà đang mạnh mẽ là logo của tình yêu. Và tình yêu
đang được thời cuộc ưu cái quá. Cứ thử hiện đại đọc thơ Việt mà xem, cứ thử hậu
hiện đại nghe bài hát Việt mà xem, chỉ toàn tấp nập thấy những yêu là yêu. Đành
rằng yêu là thiêng liêng, nhưng bất cứ cái gì vượt quá cũng trở thành quái. Chẳng
đáng lo sao khi giá vàng thì dữ dội tăng lên còn tuổi của đám “má mì” thì thê
thảm tụt xuống. Trong nhá nhem tình trường đương đại, đã manh nha xuất hiện bọn
yêu nữ yêu quái yêu tinh.
Đàn ông phải có một
ngày, cũng như cuộc sống vô cảm hôm nay, tình thương mong manh phải có.
……………………………………………………………………………………………………………….
Nguyễn Việt Hà
:)
Trả lờiXóangủ ngon cô ơi.
Bà NL thương thật hay vờ thương đây? Thương thì làm sao nhỉ?
Trả lờiXóaÔm HUN thắm thiết chứ sao !
XóaCho GHI sổ NỢ nhé! Khi nào gặp thì THỰC THI !
XóaĐấy là tôi nói thay các "nguyên thủ quốc gia", tôi thấy các vị ấy đi đâu gặp ai HÔN nấy á !
XóaCụ là "nguyên thủ gia" P25, còn "nguyên thủ gia" P302 là MỖ; vậy thì sao lại phải THAY ai nữa? Hay là cụ định "HUN" khói thì xin đầu hàng trước.
XóaCó thê đàn ông đáng thương thật ,nhưng không cân một ngày nào dành riêng cho họ cả, vì phụ nữ chỉ có hai ngày 8/3 và 20/10 những ngày con lại trong năm chẳng phải đêu dành cho đàn ông là gi ? hơn nữa có cụ ông thắc mắc sao chỉ có phụ nữ có ngày 8/ 3, tooida hỏi lại răng có những việc chỉ phụ nữ lam được, các ông có làm được không?
Trả lờiXóa