Thứ Bảy, 25 tháng 4, 2015

Những mẫu chuyện vui có thật trong chuyến "Tìm về dấu chân tuổi thơ" của Đoàn 10

1. Xanh Đỏ Tím Vàng
  
    Chuyến đi "Tìm lại dấu chân tuổi thơ" được các cụ QL HN thông báo cho Làng QL ai muốn tham gia và muốn trở về thăm "khúc ruột miền Trung" thì tham gia. Xe sẽ khởi hành vào sáng 30/3/2015.
   Tối 29/3 tôi điện thoại cho anh Khoa Phi hỏi xem có nhiều anh chị em cùng tham gia không.
  - Mình được báo có 2 nữ tham gia, mình không biết tên, nhưng có một cô thời gian gần đây hay vào blog QL, đó là một cô gái không tuổi, luôn lấp lánh với nhiều mầu sắc XANH, ĐỎ, TÍM, VÀNG.
  - Cô nào vậy ta ?
  - Cái cô hay mặc váy XANH, thắt lưng ĐỎ, quàng khăn TÍM và một mái tóc xù màu VÀNG ấy.
  - Ôi, em biết rồi ! Cô Tuấn Nga. Nhưng cái tên anh đặt cũng hấp dẫn lắm đấy !
   XĐTV được trưởng phó đoàn cưng và bố trí ưu tiên ngồi cạnh GS Xuân Hoài và sát bên đ/c cán bộ "đường lối".
   Xe chạy đến Ninh Bình thì dừng cho mọi người xuống ăn sáng. Các cụ ông thì uống cafe và hút thuốc lào (xem ảnh dưới).

Cụ KP đang say xưa hít.

   XĐTV từ trên xe chậm chạp bước xuống, mặt mày tái xanh (như đít nhái - theo cách nói của Hữu Hùng).
   Tôi lại bên hỏi: 
   - Chị không khỏe à ?
   - Huyết áp đang lên.
   - Sao chị biết ?
   - Sáng nay nó đã lên 230.
Tôi nghĩ bụng, theo lời Công Kỳ thì người cao tuổi đi chơi xa, qua đêm là nguy hiểm, không lường trước được. Tôi đâm lo, đoàn chỉ mới bắt đầu mà có người không được khỏe thì gay lắm... Lỡ dọc đường có chuyện gì xẩy ra thì không biết xoay xở ra sao. Tôi không dám nói ý nghĩ này với trưởng phó đoàn. Tôi hỏi XĐTV:
  - Sao buổi sáng chị thấy HA lên đến 230 mà chị vẫn lên xe ?
  - Nghe nói chị đã bị tai biến 5 lần rồi mà sao liều mạng vậy ?
  - Tớ bị tai biến 7 lần cơ, nhưng vẫn qua được.
Tôi muốn toát mồ hôi hột nghĩ, người ta chỉ cần tai biến lần thứ 3 là có thể "đi luôn" - chết ngắc, sao cụ này lại HAY vậy cà ?
   XĐTV được phó đoàn "đời sống" cho di dời về nằm ở băng ghế 
 sau cùng, thuộc "lãnh địa" của cụ Hồng Nhật (xem ảnh dưới), còn cụ HN được lên vị trí ưu tiên của nàng XĐTV.

XĐTV sau khi đã đổi chỗ...
   Tuy có những dấu hiệu bất an xẩy ra trên xe nhưng mọi người vẫn vô tư cười nói và ca hát như chưa bao giờ được NÓI và HÁT.
Ngô Hà là người gần như "bị CÂM" tiếng Việt mấy năm ở Úc, nên bây giờ gào thét cho hả dạ.
Giọng trầm oang oang của NH và NL như muốn át cả cái giọng khiêm tốn, nhẹ nhàng của Q Thùy và HTN.
Nhiều bài hát từ cái thời CỔ LAI HY: kháng chiến chống Pháp, cải cách ruộng đất, một thời LS-QL...

Đến lần nghỉ thứ 2, mọi người xuống ăn uống chuyện trò vui vẻ. XĐTV ăn  chay một ổ bánh mì, kêu là không muốn ăn.
   XĐTV đòi lại vị trí "ưu tiên" của mình.
Tôi nhắc XĐTV đo lại HA. Khi liếc nhìn đồng hồ HA trên tay, tôi thấy 149. Trong bụng buồn cười và thầm nghĩ: "Có thể nàng nhõng nhẽo với trưởng phó đoàn chăng?" Nhưng tôi yên tâm hơn.
   Sau khi nạp thêm "năng lượng" XĐTV hăng hái như MC Thanh Bạch, cùng với dọng hát êm nhẹ của chị MH nhiều bài dân ca Nga và vài bài nhạc "XANH" màu nõn chuối (hơi vàng) được "ru" lên trên xe làm cho đ/c cán bộ "đường lối" thỉnh thoảng cảm động hơi bị LẠC TAY LÁI..

2. NHỮNG BÀI CA CÙNG CÁC EM QUA NĂM THÁNG

   Cái giọng như tiếng vại vỡ của Ngô Hà và NL quyện với giọng êm nhẹ của Minh Hà, XĐTV và giọng khiêm tốn rất đúng điệu của Thùy và Nghĩa vang lên nhưng cũng chưa đủ ĐÔ để bù đắp cho sự vắng tiếng của HN, XH, HUL và Lê Khắc Hân (lang quân MH).

Tôi phải dùng nắm tay đập mạnh vào đầu gối của KP, tức khắc tiếng giọng nam cao, khỏe ầm ầm như sóng dậy, phủ kín xe, cảm giác như xe chạy nhanh hơn, thật không ngờ giọng KP lại hay vậy, làm không khí sôi nổi hẳn lên. Nhiều bài NH biết nhưng không bắt vào được đành nhờ KP "phát âm hộ".
  Bỗng tôi thấy nhột nhột trong túi quần, móc điện thoại di động ra,
  Tôi: 
        - A lô, ai đấy?
        - Tao đây - Huyền Đồng đây, mày đang làm gì?
      - Đang trên xe, qua bao tử rồi đang đi trên khúc "ruột non" miền Trung.
        - Làm gì mà ồn ào vậy?
        - Đang hát.
        - Cho tao nghe với!
  Tôi đưa điện thoại lên cao để Huyền nghe mọi người hát.
        - Bài gì nghe lạ thế?
        - Bài GIM ( truyền thống) Đ 10.
        - Quê Bù Linh, quê Bù Leo là ở đâu?
       - Tao cũng chẳng biết Bù Linh Bù Leo là ở đâu, cứ hát đại mấy chục năm nay.
        - Ừ, nghe tiếp đi.
  "Sáng hôm nay anh tôi vác cuốc, vác cuốc ra thăm đồng, anh cuốc như thế này, rồi cuốc như thế kia... Em yêu anh nông dân...
     Sáng hôm nay anh tôi vác búa, vác búa ra công trường... Em yêu anh công nhân...
     Sáng hôm nay anh tôi vác súng, vác súng ra thao trường, anh bắn như thế này, rồi bắn như thế kia... Em yêu anh công binh (bộ đội)"
     - Thôi, không thèm nghe nữa! Yêu gì mà yêu tùm lum, anh nào cũng yêu, mà "các bố" hành động lúc thế này lúc thế kia, không có "định hướng" gì cả !
  Cúp máy.
  Trên xe vẫn không khí nhộn nhịp, vui ca.
  "Ai có về Việt Nam cho em nhắn đôi lời
    Em chúc Hồ Chủ tịch yêu kính cường tráng vô biên
    Để lãnh đạo kháng chiến thành công, dựng xây thế giới hòa bình..."
  Ngô Hà: - Ai có về Liên Xô, cho em nhắn đôi lời, em chúc chủ tịch Malencốp cường tráng vô biên...
  Mọi người ngẩn tò te: - Malencốp! Ờ, Malencốp - một thời Liên Xô.
  Tất cả phá lên cười vì bài hát đã quá lâu đã bị xóa trong trí nhớ của mọi người.
  Bài "Diệt phát xít" 
  Bài "Bao chiến sĩ anh hùng"... nối tiếp nhau.

3. ĐÈO  ĐÁ  ĐẼO

  Đoàn đi một chặng đường khá xa đến đèo Đá Đẽo, xe dừng lại cho mọi người giải lao.
  Do phong cảnh " sơn thủy hữu tình" nên vừa bước xuống xe Khoa Phi đã yêu cầu chụp một pô hình cùng với Nghĩa bên cạnh gốc cây ở bìa rừng.
  Anh Hồng Nhật nổi máu ghen, lôi Nghĩa chụp một pô ở gần bia "Đèo Đá Đẽo".
  NH phát hiện: - Đây là đèo Đá Chưa Đẽo vì còn rất nhiều những tảng đá nguyên sơ.
  Mọi người vui vẻ chụp ảnh, "tưới cây", xong lên xe.
  Sau khi ăn uống no nê, lên xe mọi người trầm ngâm, lim dim, gửi hồn cho gió ngàn, không khí trên xe yên lặng hẳn. Chỉ duy nhất thỉnh thoảng có chuông điện thoại của HUL (vợ theo dõi giám sát hoạt động của chàng).
  Bỗng HTN ho nhiều và xin bịch nilon để nôn.
  Tôi đưa túi nilon và dầu nóng cho N, N nôn liên tục, ăn bao nhiêu nôn bấy nhiêu.
  Tôi quan sát thấy nét mặt của HN và KP hơi tái, mồ hôi hột toát ra.
  HN: - Ủa, mới qua đèo ĐĐ mà đã ốm nghén (ọe) - xem ảnh dưới:
"Ói mãi - chắc ốm nghén quá!"
  Chị MH: 
- Thực ra chỉ có KP và HN chụp ảnh với N thôi, biết nghén với ai đây?
  Tôi nghĩ: "chắc cả hai 'ông' đều không biết hậu quả do ông nào. Chắc cuối cùng cũng phải đi thử ADN mới biết được".
  Về đến khách sạn, QT chạy xuống mua bánh bao, bánh mì cùng 2 'ông' sốt sắng đi theo.
  Mọi người đều quan tâm và đều có mặt tại phòng ngủ để thăm N.
  KP lẻn đi đâu mất. Riêng anh HN đến bên N giọng run run: 
  - Em yên tâm, anh hứa sẽ có trách nhiệm!
  Mọi người có mặt đều thấy hành động xử sự đàng hoàng, rất đáng nể của HN, và chính đó cũng là niềm an ủi cho HTN.
  
  Bỗng cuối hành lang có tiếng ồn ào, có nhiều người mặc áo blue trắng đang có vẻ tiến hành một ca cấp cứu.
  Chúng tôi đến hỏi thăm thì vô cùng bàng hoàng đột ngột. Một bác sĩ thông báo: 
- Sau kết quả trận đấu Việt Nam - Ma Cao, tỉ số 7-0 đã gây chấn động đến bào thai của hai phụ sản (có dấu hiệu sắp sinh) - LKH và HUL. (Xem ảnh dưới):
Hai "bà bầu" LKH và HUL vẫn xem đá bóng trước khi trở dạ.
  Chúng tôi buộc khởi hành sớm hơn dự định để về Hà Nội.

  Ô tô đã chuyển sang đường cao tốc, không khí trên xe trầm hẳn lại, hình như mọi người vẫn chưa muốn chuyến hành trình kết thúc, vẫn còn muốn ngồi bên nhau trên xe, và thời gian chậm trôi.
  Anh HN:
- Sắp về đến Hà Nội rồi nhé. Tất cả những gì xảy ra trên xe đều để lại, khóa chặt cửa. Ăn "phở" như thế đủ rồi, chuẩn bị trở về ăn "cơm".
  Tôi liếc nhìn thái độ của N và nghĩ thầm: 
- Các ông định "phủi tay" đấy à? 
Tôi thấy hai giọt nước mắt từ từ lăn trên má của N. Tôi cầm lấy tay hơi run của N và nghe giọng nhỏ nhẹ nghẹn ngào của nàng thốt lên:
  - Tớ sẽ một mình tự nuôi đứa nhỏ.
  Tôi thấy thương quá!
...............................................

NL xin lỗi, nếu 3 mẩu chuyện VUI trên có làm phật ý anh chị em nào trong đoàn. NL thêm "mắm muối" để CƯỜI cho vui đấy mà.

8 nhận xét:

  1. NL viết truyện tiếu lâm của Đ10 hay quá!

    Trả lờiXóa
  2. Mặc dầu đã đọc bên LSQL bài cụ XH viết biết hành trình và các chuyện của Đ 10, nhưng cụ NL viết ghi lại 3 mẩu chuyện VUI thật hóm hỉnh và rất đặc tả, khắc họa con người sinh động, đồng thời cảm nhận được diễn biến lúc lo lắng cho thành viên từng bị đột quị có mặt trong Đoàn, lúc vui nhộn nổ trời hồi nhớ "ngày xưa", lúc bịn rịn phải chia tay thời gian sao đi nhanh thế ! Rất tiếc lần này tôi lỡ chuyến tham gia Đ 10.

    Trả lờiXóa
  3. Quậy mọi lúc mọi nơi,không tha một ai !
    Chuẩn bị hơi quậy tiếp đi nàng ơi !

    Trả lờiXóa
  4. Lịch sử tiến hóa nhân loại phải ghi công phát mình khoa học của Nhật Lệ và mấy cụ D10 : Bất kể tuổi tác, đàn ông hay đàn bà chỉ chụp ảnh với nhau cũng ...dính bầu ! Hahahaha
    Nữ thì nôn ọe tùm lum
    Nam thì 2 cụ vỡ chum trên giường !

    Trả lờiXóa
  5. Câu chuyện hơi bất bình thường
    Qua ngòi bút Lệ cả trường cười vang
    Bấy lâu nổi tiếng khắp Làng
    Tài năng sắc xảo của Nàng Nhất Lê
    Năng khiếu hài hước hết chê
    Phen này khối cụ chết mê cụ bà! Hà! Hà!

    Trả lờiXóa
  6. Bài tường thuật của cụ làm tôi hơi bất ngờ vì quá hấp dẫn, chỉ tiếc là tôi không được đi vì không phải đoàn 10, nếu đi thì sẽ là một "bà bầu" thư 3 thêm phân đông vui.

    Trả lờiXóa
  7. Nhật Lệ ơi, xanh, đỏ, TRẮNG, vàng nhé. Vì TN hay mặc áo trắng mà. Hôm đi lúc 4h sáng H/A 230/112, vậy là TN làm luôn viên hạ H/A đông y AKNHH và 2 viên adalat 30 mg nên nó hạ rất nhanh, thói quen của TN là vậy. Cho nên mọi người hỏi bác sĩ Hồ Thị Nghĩa có cho TN uống gì không thì HTN trả lời :" TN lạm dụng thuốc nhiều quá đấy. Kg thể cho uống gì khác nữa ".. Đừng nói TN LÀM NŨNG nhé, nói thê thì TN sợ ăn đòn đấy vả lại nói thế là OAN THỊ KÍNH 100% rồi ! Hì, hì sợ nhất là bây giờ ra đường bị ăn đòn OAN !!! Chào !

    Trả lờiXóa
  8. Minh la ng nhap cuoc muon bay gio moi biet cay but hai huohuoc lop ba chung minh

    Trả lờiXóa

hoangthnhatle@yahoo.com.vn