Thứ Sáu, 1 tháng 7, 2016

Nhà văn thèm con trai

Xin các cụ ngưng buồn phiền và tức giận trước tình hình thế sự và đất nước mà hãy cười một chút.

Nhà văn thèm con trai
Nguyễn Quang Lập
     
     Mình có cả trai lẫn gái nên chẳng mấy quan tâm đến nỗi buồn của mấy ông rặt sinh con gái. Chẳng biết con trai sau này chúng nó có hầu được bố mẹ gì không nhưng ai cũng them con trai.
     Nuôi được đứa con trai từ khi nhỏ đến khi cho ra ràng thật mệt bở hơi tai. Nó dại mồm, con gái nếu có lỡ dại thì nó chỉ mang cái trống về nhà, còn con trai thì lo đủ chuyện, hết lo đánh nhau đến lo cờ bạc, lo đua xe, lo hút xách, trốn học, gái gú... một trăm thứ lo.
     Nuôi con trai vất vả bằng năm bằng mười con gái. Hai thằng con mình từ lớp một đến hết lớp 12 không ngày nào mình không lo lắng, vì không ngày nào không có vấn đề. Cô con gái thì không sao cả, chỉ nhắc khẽ cái là nó nghe liền, khốn khổ là hai đại ca.
     Mỗi lần các đại ca ra khỏi nhà là ngồi lo ngay ngáy, không làm mất cái này thì làm hỏng cái kia. Cái khăn quàng đỏ quàng ở cổ thôi, thế mà mỗi năm nó làm mất cả trăm cái, thật không hiểu nổi. Bút mực sách vở thì khỏi nói, mất mát búa xua, lo cho hai đại ca đi học bằng cả hai chục đứa con gái đi học, không thèm nói ngoa. Rồi thì trốn học, đánh nhau, thuốc lá rượu chè nhức đầu kinh khủng. Nhiều khi chỉ biết ngồi khóc thầm chứ chẳng biết làm sao.
     Nước mình chủ yếu làm nghề nông, dân quê ai cũng mê có con trai, sức dài vairộng gánh vác việc nhà không nói làm gì, dân phố cũng thích có con trai, lắm kẻ vừa đẻ đứa con gái đã lo phát cuồng, tìm hết sách nọ sách kia, thuốc này thuốc nọ, cứ làm như không có con trai thì tan cửa sập nhà.
     Mấy ông bà nhà văn, viết sách báo thì một mực nói không nên trọng nam khinh nữ, trai gái gì cũng là con, con nào ngoan hiền, giỏi giang đều quý cả, nhưng nếu đẻ rặt con gái thì mặt mày ỉu xìu, thở vô thở ra như sắp vong gia bại sản không bằng. Nghĩ cũng buồn cười.
     Phạm Ngọc Tiến có đứa con gái vừa ngoan vừa giỏi, thi đại học trúng hai trường, về nhà lo cho bà nội già cả ốm yếu ngơ ngẩn rất mực dịu dàng, vợ nó còn phải học tập. Thế nhưng nó vẫn mơ con trai. Đến nhà ai có con trai nó nhìn hau háu đầy thèm muốn.
     Mình nói mày viết báo viết kịch viết phim hô hào mọi người trai gái cũng là con, thời buổi này mơ được anh quí tử là lạc hậu rồi, sao vẫn siếc con trai. Nó bảo tao giáo dục dân chúng thì được, chứ giáo dục tao không có nổi, con trai vẫn là nhất.
     Mình nói với nó mày nhậu ghê thế, đẻ con gái là phải, kinh nghiệm cho thấy đa phần con gái là rượu đẻ chứ không phải mình đẻ, con May ơ là rượu đẻ chứ không phải tao đẻ đâu.
     Nó bảo đếch phải, vợ tao có bài rồi, từ tháng sáu này tao bắt đầu chiến dịch đẻ con trai.
     Tháng sáu nó thực hiện thật, uống rượu mấy ly, uống giờ nào, uống rượu gì? Đồ mồi ăn thứ gì, buổi này ăn con này, buổi kia ăn thứ kia nó nhất mực răm rắp nghe theo lời vợ nó.
     Nó thì mù tịt y khoa, vợ bảo sao nghe nấy, miễn sao có con trai là được. Bạn bè nói con vợ này nó muốn kiểm soát việc ăn nhậu của mày đó thôi, đứng nghe nó tàn đời em ơi. Nó nói chúng mày đừng cản tao, một là vâng theo lời Bác, hai là vâng theo lời vợ, kiên quyết không vâng theo lời mấy thằng nhà văn ba lăng nhăng chúng mày.
     Nó nhịn nhục nghe theo vợ nó ba tháng rưỡi, đang nhậu, sướng, muốn uống thêm ly nữa, vợ nó nhắc anh ơi con trai, nó tẽn tò bỏ ly xuống.
     Có tuần ăn đúng một món, chán phát điên, vợ nó cứ gắp cho liên tục, nó nuốt không nổi, chực trào ra. Vợ nó bảo anh ơi con trai, nó vội vàng gật gật phùng mang trợn mắt nuốt đánh ực.
     Đến cái đoạn make love mới đau thương. Nửa đêm sướng, nhảy lên bụng vợ, vợ nó đẩy ra, nói ây ây chưa đến 4 giờ 30... chưa được. Nó nói con gì thì con em ơi, làm phát cho xong mẹ nó đi. Vợ nó nghiêm mặt nói không được, xuống! Nó nằm vật ra thở dốc, mở tủ lạnh lấy đá đắp vô hạ bộ để ngủ.
     Đến 4 giờ 30 vợ nó soạn sửa xong xuôi đánh thức nó dậy, nó vưa ngáp vừa hành sự, ngán ngẩm như nửa đêm bò vào trinh sát đồn địch vậy. Vợ nó quát anh ơi con trai mau lên... Nó giật mình thúc liên tục rồi nằm vật ra thở phào, may quá ra rồi... và ngủ vùi.
     Suốt ba tháng đau thương đêm nào cũng thế. Tưởng xong rồi, thoát rồi thì vợ nó đọc được tài liệu gì đó nói trước khi hành sự phải ngâm hạ bộ vào nước ấm 40 độ, bắt nó thực hành.
     Đang sướng nhảy lên, vợ nó đẩy xuống, nói ngâm ngâm mau lên. Vợ nó hoà nước sôi, lấy nhiệt kế đo đủ 40 độ rồi bảo n1o ngồi vào chậu.
     Nó ngồi vào chậu cằn nhằn chưa thấy ai khủng bố hạ bộ chồng như vợ tôi đây.
     Vợ nó trừng mắt nói anh đừng có nói tào lao, ngâm đủ 10 phút! Rồi vợ nó nằm ngửa nhìn đồng hồ. Nó ngồi ngâm, nhìn giàn thiên lí tuyệt hảo của vợ đang phơi ra mà không làm gì được, tức muốn chết, nó than người ta nói một ngày tù nghìn thu ở ngoài, mình thì một phút ngâm hạ bộ nghìn thu ở ngoài, khổ ơi là khổ.
     Vừa đủ 10 phút nhỏm đít đứng dậy thì chim cò cũng tong teo, đi đời nhà ma.
     Ba tháng vất vả rồi cũng qua, vợ nó có chửa, nó hí hửng nói chúng mày chờ xem trình độ khoa học của bố mày nha.
     Đến khi siêu âm biết con gái, nó mếu máo nói trai gái gì cũng được, nhưng tao tức vô cùng ba tháng vợ tao khủng bố hạ bộ tao...

10 nhận xét:

  1. Nhật Lệ có học cũng không được nữa rồi.
    Anh đã hỏi Phạm Ngọc Tiến chuyện này , nhà văn chối bảo " là chuyện đùa"

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ông Lập là nhà văn nói tục nhất trên đời (nhưng có duyên và hiện tượng đều có thực).
      Em tự hào về đứa con gái của em.

      Xóa
  2. Phạm Ngọc Tiến: Viết vui ấy mà anh. Em bị tiểu đường 12 năm nay nhưng vẫn sống khỏe mà anh.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Theo nhà nghiên cứu..: những người đàn ông bị bệnh TIỂU ĐƯỜNG thường chỉ sanh con GÁI thôi (nhỏ nhẹ, ngọt ngào).

      Xóa
    2. Tiếc quá, ngày xưa không bị tiểu đường!

      Xóa
    3. Cuộc sông hiện đại sẽ đảm bảo cho "các cụ" tha hồ đẻ con trai, vì không bị "tiểu đường".

      Xóa
  3. .Ngày xưa mình toàn "Tiểu... đường" / "Đái đường" (hồi ấy hiếm WC công cộng lắm). Thế mà chẳng sinh được cô con gái nào!.
    Cảm ơn NL cho thư giãn trong khi cả XH đang bức xúc.

    Trả lờiXóa
  4. Nghe ly kỳ quá , nhất là cái đoạn " đắp đá vô hạ bộ " hóa ra đó là một cách để đan ông " giải tỏa" khi muốn mà chẳng làm gi được, có khi phải thử một cái xem sao ..hi..hì..

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Nếu cuộc THÍ NGHIỆM không thành công thì mời cụ "ĐI B" một chuyến để gặp trực tiếp Nguyễn Quang Lập.

      Xóa

hoangthnhatle@yahoo.com.vn