Thứ Năm, 21 tháng 7, 2016

Hạnh phúc vô biên



             Hạnh Phúc Vô Biên
                                   Tu viên Don Bosco


   Có những hạnh phúc vô biên khi người ta mang lại hạnh phúc cho người khác, mặc dù bất chấp hoàn cảnh của riêng mình. Nổi khổ được chia sẻ vơi đi một nửa, nhưng niềm hạnh phúc được sẻ chia sẽ được nhân đôi.

   Tại một bệnh viên kia, có hai người đàn ông đều bệnh nặng, được xếp nằm chung một phòng. Một người bác sỹ cho phép ngồi dậy mỗi ngày trong một tiếng vào buổi chiều để thông khí trong phổi. Giường ông ta nằm cạnh cửa sổ duy nhất trong phòng. Còn người bệnh kia thì phải nằm suốt ngày (liệt). Trong thời gian ngắn ngủi nằm điều trị chung chung phòng, hai người đã nói chuyện với nhau rất nhiều. Họ nói về đời sống, vợ con, gia đình, nhà cửa, công việc, những năm tháng phục vụ trong quân đội và cả những kỳ nghỉ thật vui vẻ hạnh phúc đã trải qua cùng với bạn bè và gia đình.
   Mỗi buỗi chiều, khi được ngồi dậy, người đàn ông nằm bên cạnh cửa sổ đã dành hết thời gian một giờ đồng hồ để tả lại cho người bạn cùng phòng những gì ông thấy được phía bên ngoài cửa sổ. Còn người bệnh nhân kia, thì mỗi buỗi chiều lại chờ đợi để được sống trong cái thời khắc một giờ đồng hồ đó - cái thời gian mà thế giới của ông được mở ra, sống động bỡi những hình ảnh, cảnh vật, hoạt động và mầu sắc của thế giới bên ngoài.
   Cánh cửa sổ nhìn ra một công viên, với một cái hồ nhỏ xinh xắn.Trong cái hồ đó, có những con vịt, con ngỗng bơi lội đùa giỡn trên mặt hồ,những đàn cá tung tăng bơi lội vờn quanh như để hoà chung niềm vui tô điểm thêm vho thiên nhiên tươi đẹp. Trong khi đó phía bên bờ hồ, bọn trẻ vui đùa thả những chiếc thuyền bằng giấy. Những ông bà cụ già lớn tuổi ngồi đọc báo, người thì ngắm cảnh vật thiên nhiên. Bên kia bờ hồ, những cặp tình nhân tay trong tay đi dạo giữa ngàn hoa và ráng chiều rực rỡ, thế giới như riêng của họ vậy, thật hạnh phúc. Những thảm cỏ xanh rì với nhuengx khóm hoa rực rỡ điểm tô thêm màu sắc sinh động cho thiên nhiên, những cây cổ thụ sum suê bóng mát che bóng cho mọi người tận hưởng cảnh vật xinh tươi hữu tình, và phía xa xa là đường chân trời của thành phố mờ mờ ẩn hiện.
   Khi người đàn ông phía bên cửa số mô tả cảnh vật bằng những chi tiết tinh tế như thế, người bệnh nhân kia có thể nhắm mắt và tưởng tượng ra cho riêng mình một thế giới xinh đẹp như một bức tranh sống động. Một buỗi chiều, người đàn ông bên cửa sôe mô ta cho người bạn cùng phòng một đoàn diễu hành đang đi ngang qua. Mạc dù không nghe thấy tiếng nhạc của kèn đồng và tiếng bước chân rầm rập, nhưng người bệnh nhân kia vẫn như đang nhìn thấy được trong trí tưởng tượng của mình cảnh đoàn người đang diễu hành cùng không khí sôi động ồn ào qua lời kể của người bạn cùng phòng.
   Ngày và đêm cứ dần trôi qua...
   Đến một buổi sáng kia, khi mang nước tắm đến phòng cho họ, cô y tá mới phát hiện ra rằng người đàn ông nằm bên cửa sổ đã qua đời êm ái trong giấc ngủ. Cô báo cho người nhà đến làm thủ tục mai táng.. Vài hôm sau, người đàn ông còn lại yêu cầu với bác sỹ được chuyển đến để nằm phía bên cạnh cửa sổ. Bác sỹ đồng ý, cô y tá chuyển chiếc giường của ông qua sát cửa sổ để ông được yên tĩnh một mình. Chậm chạp, hết sức cố gắng, ông ráng ngồi nhổm dậy bằng hai cùi chỏ để ngắm thế giới bên ngoài. Ông hồi hộp, căng thẳng nhinmf ra của số để tận hưởng thiên nhiên và cảnh vật như đã từng được mô tả. Nhưng, đối diện với của sổ chỉ là một bức tường xi măng xám xịt, ông ngỡ ngàng và hoàn toàn thất vọng. Ông hỏi cô y tá: điều gì đã khiến cho người bạn khốn khổ cùng phòng của ông hàng ngày mô tả cho ông nghe những điều tuyệt diệu qua cánh cửa sổ. Cô y ta cho biết rằng, người đàn ông đó bị mù và thậm chí ông ta cũng không nhìn thấy được cả bức tường nữa. Cô y tá nói: " Nhưng có lẽ ông ta muốn khuyến khích ông can đảm hơn lên".
              .....................................................................................         
               Người ta chỉ tạo được hạnh phúc của mình     
       bằng cách săn sóc đến hạnh phúc của người khác.
      .....................................................................................

2 nhận xét:

  1. Câu chuyện thật cảm động, rất nhân văn và sâu sắc.
    Cảm ơn và chúc NL KHỎE VUI.
    Cũng khá lâu chưa nghe... tiếng (nói) của bạn.
    Ra HN mời đến nhà nhé.

    Trả lờiXóa
  2. Một câu chuyện rất hay và cảm động, cảm ơn Lệ.

    Trả lờiXóa

hoangthnhatle@yahoo.com.vn